THPTNHONTRACH.CO.CC
HS-NT.CO.CC

Nơi lưu giữ kỉ niệm của học sinh trường THPT Nhơn Trạch

 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Em chưa sẵn sàng để xa anh

Go down 
Tác giảThông điệp
foreverlove

foreverlove


Tổng số bài gửi : 659
Join date : 30/10/2009
Age : 30
Đến từ : nEw zO'k

Em chưa sẵn sàng để xa anh Empty
Bài gửiTiêu đề: Em chưa sẵn sàng để xa anh   Em chưa sẵn sàng để xa anh Empty2010-07-29, 15:17

Quán cà phê. Ánh đèn mờ ảo. Những chiếc ghế đôi bọc nệm, lưng ghế cao, tay dựa cao. Ngồi đằng sau hay phía hông cũng không thể biết chuyện gì đang xảy ra ở bàn bên cạnh, trừ phi đứng dậy một cách bất lịch sự ló đầu qua nhìn.

Đó chính xác là việc cô đang muốn làm. Không hiểu đôi trai gái ở bàn phía trước đang bày “trò gì” mà nãy giờ cứ nghe tiếng cười khúc khích của cô gái vọng ra từng chập, như tiếng chuột kêu rúc rích giữa đêm khuya, cảm giác nhột lỗ tai một cách thiệt bực bội.

Cô không thích loại quán cà phê mờ ảo kiểu này. Cảm tưởng chúng đều là cà phê ôm trá hình. Nhưng đây lại là một trong những quán yêu thích của anh. Và bởi vì, nơi đây chỉ tiếp khách đi theo cặp, mà phải là cặp trai gái nên những lúc anh mời, cô đều phải miễn cưỡng gật đầu.

Cô nhớ rất rõ, lần đầu tiên bước chân vào quán, những cô bé chiêu đãi viên nhìn cô với ánh mắt rất lạ, ngay cả nụ cười của họ cũng nửa vời và có vẻ gì đó… nói sao nhỉ… khinh thường. Rồi mặc kệ cái nhíu mày khó chịu của cô, họ vẫn vô tư nhào tới bá vai anh cười đùa nghiêng ngã. Một cách dễ hiểu, họ muốn nói với cô rằng, anh là khách ruột của họ và anh thường xuyên tới đây mà không phải chỉ với duy nhất một người con gái. Sau đó, khi anh đưa cô đến đây lần thứ hai, thứ ba rồi lần thứ mười, lần thứ bao nhiêu nữa, họ vẫn nhìn cô với ánh mắt cũ và nụ cười cũ. Có thể họ nghĩ cô rồi cũng sẽ giống như những người bạn gái trước đây của anh chăng?!? Đến rồi đi. Ôm rồi thả. Giữ rồi buông. Yêu rồi nhạt.

Cô khẽ nhếch mép mĩm cười, biết đâu điều đó có thể xảy ra ngày hôm nay cũng nên. Cô đã hoạch định sẽ nói lời chia tay với anh. Chỉ còn băn khoăn không biết nên nói vào lúc nào thì tốt cho cảm giác của anh hơn: ngay bây giờ rồi tìm cách xoa dịu nỗi đau cho anh hay đợi lúc từ biệt và để anh trở về tự suy ngẫm?

Nên vào lúc nào nhỉ?

o 0 o

Anh là mối tình đầu của cô. Mối tình duy nhất. Tình yêu ngày đó đến với cô tự nhiên như hơi thở và lãng mạn như một thiên tiểu thuyết. Anh tỏ tình bằng một trái tim phấn trắng vẽ trên nền đất của giảng đường đại học.

“I love V. forever.”

Không có tên người gửi. Bên dưới là dòng chữ nhỏ: “Căn tin trường, bàn 12, gần cửa sổ, đối diện phòng B3, anh đợi câu trả lời của em.”

Buổi chiều hôm ấy không chỉ có cô đi đến căn tin mà là cả… giảng đường A4. Tò mò và hiếu kỳ. Cũng như mọi người, thoáng suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong trí óc cô là: “Một trò đùa.”

Anh ngồi đó. Tự tin và thoải mái. Chính là anh. Người hào hoa nhất khối. Người từng đeo đuổi hàng tá nữ sinh trong trường dù chưa một lần chính thức cặp kè với cô nào. Tất cả bọn họ hiện giờ trở thành em nuôi, chị nuôi, tiểu mụi, sư mụi, chế chế hay một biệt hiệu quái đản nào đó, của anh. Những mối quan hệ kỳ lạ. Cô biết tất cả vì… cô có để tâm.

Cô bước lại, theo sau là đoàn người đang chen lấn. Nhưng có vẻ như anh chỉ thấy mỗi cô trong mắt. Ánh mắt anh… quyến rũ quá. Nụ cười của anh… tươi tắn quá.

- Em đến rồi ư?

Cô không cười, chỉ nhìn anh và hỏi:

- Mình ra ngoài nói chuyện được không?

Đó là buổi trò chuyện ngắn nhất mà cô từng có. Cô hỏi anh ba câu:

- Anh có thật lòng không?

Anh gật đầu.

- Anh thực sự biết mình đang làm gì phải không?

Anh gật đầu.

- Anh hoàn toàn có ý định nghiêm túc?

Anh gật đầu.

- Em thương anh.

Anh ngẩng đầu lên trố mắt nhìn cô không nói được lời nào. Cô mĩm cười dịu dàng.

- Em chưa thể dùng từ “yêu” vào lúc này nhưng “thương” là chính xác.

Anh gãi đầu, vẻ bối rối.

- Em nói lại lần nữa được không? Anh thật muốn nghe em nói lần nữa.

Cô bật cười rồi ghé vào tai anh nói thật nhỏ: “Em thương anh.”

Đơn giản thế, họ thành đôi. Không có quá khứ, tình yêu của họ bắt đầu từ giây phút cô tiến đến chiếc bàn số 12 trong căn tin trường một chiều tháng 5. Chỉ cần hiện tại, có anh và có cô, vậy đã đủ. Còn tương lai? Anh không nghĩ đến. Cô chưa nghĩ đến. Cho đến một ngày của 3 năm sau đó, nghĩa là ngày thứ hai vừa rồi.

Anh 22 tuổi 8 tháng 9 ngày. Cô 22 tuổi 3 tháng 4 ngày. Và họ còn 123 ngày để hoàn thành bài luận án tốt nghiệp. Tốt nghiệp đại học là một bước ngoặc lớn. Họ sẽ chính thức là người trưởng thành với những mối lo và trăn trở của một người trưởng thành: tiền bạc, gia đình và cuộc sống.

Cô băn khoăn lo lắng, lần đầu tiên cô nghĩ về tương lai của hai đứa, ồ không, tương lai của một gia đình, gia đình của anh và của cô. Nó cần bắt đầu thế nào và nên tồn tại ra làm sao đây.

Cô thử bàn luận với anh nhưng không đạt kết quả, anh chỉ đơn giản trả lời:

- Anh chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình. Anh vẫn còn rất trẻ. Chúng mình còn rất trẻ. Anh muốn bay nhảy ít lâu, biết thêm cái này hiểu thêm cái nọ, để chắc chắn rằng đến thời điểm thích hợp, anh sẽ là một người chồng tốt, một người cha tốt. Nói như thế không có nghĩa là anh không còn yêu em. Anh yêu em. Yêu nhiều lắm, em biết điều đó phải không?

Cô gật đầu.

- Trong hiện tại và trong tương lai mười năm nữa, anh chỉ thấy mỗi em mà thôi. Nhưng…

- Nhưng anh chưa sẵn sàng cho một trách nhiệm nặng nề, kiểu như xây dựng một gia đình, phải không?

- Phải.

- Vậy lúc nào thì anh mới sẵn sàng?

- Có thể đến năm anh 28 tuổi.

- Anh muốn em đợi anh thêm 6 năm nữa ư?

- Anh vẫn ở đây. Em vẫn ở đây. Sẽ không có sự chờ đợi nào cả.

- Nhưng em muốn nhiều hơn là một tình yêu tuổi trẻ, nhiều hơn là những giây phút lãng mạn; nhiều hơn là nỗi đam mê cuồng cháy. Em muốn có một gia đình, anh hiểu em không?

Anh lặng lẽ cúi đầu. Cô thở dài “Em cần một ít thời gian yên tĩnh” rồi quay lưng đi mất. Ba hôm sau đó, cô không gọi điện cũng không nhận điện thoại của anh; anh tìm đến nhà, cô cũng viện cớ từ chối không gặp.

Sáng nay, cô nhắn vào điện thoại cho anh. “Caphe. 7 gio toi. Em can gap anh.”

o 0 o

Lại có tiếng cười vọng xuống, cô mím môi khó chịu, nhướng người định đứng dậy thì anh từ đằng sau đổ ập người ngồi xuống ghế. Anh quay sang như muốn nói điều gì rồi chợt phát hiện dáng vẻ không bình thường của cô nên ngạc nhiên hỏi:

- Em đang muốn đi ra?

- Ồ không. Chỉ muốn thay đổi tư thế cho thoải mái một chút thôi. Giờ thì ổn rồi.

Anh cười. Duỗi chân, thẳng người ngã ngửa ra thành ghế, kéo hai tay quấn vào bên trong lớp vải áo thun, nghịch nghịch kéo kéo bàn tay cho lớp áo thun độn lên từng hồi, đó là thói quen khi anh đang cảm thấy hồi hộp.

- Em lắng nghe nhé. Anh mới yêu cầu một bài hát đặc biệt…

- Đặc biệt dành tặng cho chị đó.

Cô bé chiêu đãi viên cười cười tiến lại, chẳng thèm liếc đến cô, cô bé khẽ cúi xuống ngã người hướng vào anh và nheo mắt hỏi thật nhỏ:

- Hôm nay là ngày đặc biệt gì thế anh? Kỷ niệm một tháng yêu nhau à?

Anh giơ tay dọa dẫm.

- Không phải chuyện của em.

Cô bé bĩu môi đứng thẳng người lại, đặt hai ly nước lên bàn xong ngúng nguẩy đi vào bên trong. Anh đặt ly xí mụi trước mặt cô và giữ lại cho mình ly cà phê đá.

Cô cầm muỗng khuấy mạnh ly nước, liên hồi nhưng không uống. Xí mụi vốn không phải là thức uống yêu thích của cô. Vậy thì tại sao lại là xí muội? Đôi khi người ta chỉ chọn lựa trong vô thức. Vào một ngày mà bản thân tự bảo: “không có thức uống yêu thích trong ngày hôm nay nhá” thì bất cứ thức uống nào khác cũng đều… vô nghĩa như nhau.

Im lặng.

Anh thả hồn vào tiếng tí tách của cà phê. Cô thả hồn vào tiếng lách cách của chiếc muỗng.

Tiếng nhạc nhè nhẹ vang lên.

“Anh yêu em, yêu say đắm không cần toan tính nghĩ suy làm chi. Anh yêu em, sao chua xót lãng quên tháng năm. Một ngày em đến tiếng hát vút cao. Từng đàn chim én chúm chím môi cười. Là đời anh bớt mệt nhoài. Hát rong trong kiếp ve sầu.”

Là bài hát của họ.

Bàn tay cô chợt nghe âm ấm. Tiếng lách cách ngưng lại. Bàn tay anh ôm trọn tay cô, bóp khẽ, như một cách nói: “Này em, hãy ngước lên nhìn anh đây này.” Cô cúi đầu cố trốn tránh, không, không phải hôm nay. Anh kéo tay cô và đặt nó lên ngực áo, lay khe khẽ. Cô thở dài, đành ngẩng mặt “Rồi, em chịu thua rồi. Em ngước lên đây.”

Anh đang nhìn cô. Nói như tiểu thuyết tình cảm ba xu thì đó là một ánh mắt say đắm, nồng nàn, dạt dào tình cảm…bla bla bla. Ánh mắt như mũi châm có thể xuyên thủng trái tim nhạy cảm của bất kỳ cô thiếu nữ nào. Nhưng cái điều mà cô nhìn thấy trong đôi mắt anh lại không phải là sự say đắm nồng nàn kia. Cô chỉ thấy mắt anh ươn ướt.

Mắt anh bao giờ cũng ươn ướt.

Lúc thường thì như một làn hơi mỏng lơ lửng ngoài cửa sổ. Như thể vào một buổi sớm mai thức dậy, ta chợt thấy ngoài trời sương vẫn chưa tan, cả không gian chìm trong vẻ mơ màng quyến rũ. Chính là cái vẻ tĩnh lặng yên bình của một buổi sớm mai thật đẹp đã làm đôi mắt anh trở nên quyến rũ.

Lúc giận dữ thì như làn sương mù dày đặc, cô quánh, bao trùm mọi vật như muốn nhận chìm, bóp nghẹt tất thảy. Chính là cái vẻ tàn khốc đã khiến đôi mắt anh ngùn ngụt sức sống.

Còn vào lúc này… là một cơn mưa bóng mây. Nhè nhẹ giăng ngang trời. Êm dịu rơi như từng nốt nhạc. Xóa tan cái oi bức của tiết trời mùa hạ. Mà nói một cách giễu cợt thì là: “Đã làm tan chảy trái tim người chiến sĩ.”

Cô thấy mình hoàn toàn bất lực, đành ngã người tựa vào vai anh. Anh cúi xuống, hôn nhẹ lên trán cô.

- Đã 3 hôm rồi anh không ngủ.

Cô bật dậy, lo lắng.

- Tại sao thế?

Anh cười nhẹ:

- Bởi vì không gặp được em.

Anh đặt một tay lên môi cô ngăn không cho cô nói, rồi kéo cô vào lòng, chậm rãi kể tiếp.

- Anh giống như người điên. Anh biết em cố tránh mặt anh nhưng… anh nhớ em quá, nhớ quay cuồng. Thế là anh chạy xuống Cần Thơ ngồi nhậu với thằng Quân suốt 3 ngày. Sáng nay nhận được tin nhắn của em, anh mới quay về. 3 ngày qua anh suy nghĩ rất nhiều về những lời em đã nói.

Anh ngồi thẳng người, ôm ngang vai cô, nhìn thật sâu vào mắt cô:

- Có thể hiện giờ anh chưa nghĩ đến trách nhiệm, có thể anh không muốn bị ràng buộc. Nhưng anh cũng không thể mất em. Đừng rời bỏ anh. Hãy kiên nhẫn với anh thêm chút nữa được không em?

Cô nhắm mắt. Có giọt lệ lăn dài trên má. Cô choàng tay ôm ngang người anh, xiết chặt, thầm nói.

“Em cũng chưa sẵn sàng để xa anh.”
Về Đầu Trang Go down
http://tech24.vn
 
Em chưa sẵn sàng để xa anh
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Cà chua
» Truyện ngắn không đề ( Tự sáng tác)
» Những bức ảnh đỉnh cao về sự sáng tạo
» Chuyển đổi hình ảnh sang các ký tự
» 4s ai da xem chua

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
THPTNHONTRACH.CO.CC
HS-NT.CO.CC
 :: Tin Tức - Sự Kiện :: Tin Hot Hằng Ngày Của Trường THPT Nhơn Trạch :: Teen Story
-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất